Người ta bảo những chuyện thế này chẳng có gì lạ, nhưng với N.[1], dân vỉa hè chính hiệu, thì hoàn toàn không hiểu được. Mà không hiểu, tức là lạ.
Chẳng hạn, báo chí nói theo Báo cáo của bộ Tài chính, chỉ riêng trong
năm 2011, tổng số tiền xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh vực giao
thông đạt 2.540 tỉ đồng. Theo quy định tại Nghị định 124/2005 và Thông
tư 89/2007 của bộ Tài chính, 100% số tiền phạt được để lại cho các lực
lượng đảm bảo trật tự an toàn giao thông với tỉ lệ: 70% trích cho lực
lượng công an, 10% cho thanh tra giao thông, 10% cho Ban An toàn giao
thông và 10% cho các lực lượng khác. Nói chung là để sử dụng vào các mục
đích như tuyên truyền, chỉ đạo tập huấn, tổ chức sơ kết công tác an
toàn giao thông, bồi dưỡng cho cán bộ, chiến sĩ từ 700.000 đến 1,5 triệu
đồng/tháng..., còn lại là mua sắm thiết bị, xe cộ...Lạ thật, chẳng thấy
nói gì đến bao nhiêu tiền được chi vào việc sửa chữa, nâng cấp đường
sá để bảo đảm thuận lợi cho mọi người đi lại, hạn chế, ngăn chặn tai nạn
giao thông... Có lẽ là không đồng nào, nên đường mới xấu tệ xấu hại như
thế!
Lạ nữa, là cái khoản...Dưỡng Liêm, cũng lần đầu nghe thấy, một sáng
kiến hình như cũng của ngành giao thông (thảo nào dân hiện đang hồi hộp
với những sáng kiến thu phí mới mỗi ngày của Bộ này). Từ điển Tiếng Việt
không có từ này, ra vỉa hè N. hiểu một cách thô sơ, nghĩa là tiền phạt
của mình do mắc lỗi nào đó khi tham gia giao thông sẽ được bồi dưỡng
cho nhóm người phạt mình để các anh ấy có sức mà làm việc tiếp ngoài
đường. Nghe giải thích xong vẫn không hiểu được. Các lực lượng đảm bảo
trật tự an toàn giao thông đã có lương từ thuế dân, những phụ cấp độc
hại khác nếu có theo tiêu chuẩn của nhà nước. Hay chỉ ngành này mới cần
Liêm để dưỡng ?
|
CSGT phạt người vi phạm giao thông khi đi qua hầm Thủ Thiêm - Ảnh: Nguyên Mi - Thanh Niên
|
Thêm chuyện lạ nữa. Sáng chủ nhật ngồi vỉa hè. Nghe kể tuần trước có
vụ người ta vứt cả hàng tạ thịt bò, rồi cá leo, chẳng biết cá leo là cá
gì, rồi bao nhiêu chim nữa tại hồ Kẻ Gỗ đấy. Hồ Kẻ Gỗ à? Ai chưa đến
cũng đều biết hồ đấy nổi tiếng trong bài hát Người đi xây hồ Kẻ Gỗ ấy, nay da em nâu tươi màu suy nghĩ...Suy
nghĩ gì mà lạ thế. Người ta vứt ra thịt bò, lại còn luộc chín rồi, đựng
trong bao tải, mà bà con sống xung quanh vùng, những người ngày xưa náo
nức đi xây hồ Kẻ Gỗ, hẳn thế, lại đem chia nhau mang về ăn, mặc dù chưa
rõ nguồn gốc từ đâu... Một số thịt bị chìm xuống dưới đáy hố nước cũng
được người dân lặn lấy hết. Ăn mấy ngày rồi, thấy bảo chưa xảy ra chuyện
gì.
Những người vứt đồ ăn như thế, dứt khoát không phải ý tốt. Tốt đã
phát cho dân cẩn thận, ai lại vứt đi cho người ta nhặt về ăn. Cứ bảo
không chuyện gì. Bệnh lạ ở Quảng Ngãi, người ta kết luận rồi đấy, nguyên
nhân có nhẽ là do thực phẩm. Ít lâu nữa ở đấy có khi lại phát bệnh
chẳng ai biết vì sao. Gì cũng gọi là bệnh lạ, chuyện lạ. Hễ có gì lạ thì
tổ chức hội thảo. Mà hội thảo, chẳng ích gì, như chuyện cháy xe, hội
thảo mãi mà vẫn chưa biết đích thị nguyên do là gì ấy. Thôi cứ gọi là
nguyên do lạ cho nó lành!
Mà dân mình lạ thật, hạc trắng bay về trên thủy điện Lai Châu, cũng
bắn để ăn. Chẳng sợ chim sa cá nhảy. Chẳng lẽ tại đói nên làm liều ? Như
người dân hồ Kẻ Gỗ ấy, lẽ ra họ phải báo chính quyền, giám định, rồi tổ
chức tiêu hủy. Đằng này họ lại ăn. Mà sao chính quyền lại để mặc dân
làm thế không biết. Lạ quá! Nghĩ mà rùng mình. Ngày hôm ấy, vợ N. mua
thịt bò về làm phở. Cũng luộc. N. nhớ đến câu chuyện ban sáng, tư dưng
thấy nghẹn...Chuyện lạ thật đấy, mà sao quá buồn!
Theo Thể thao & Văn hóa